Site icon F8BET

Iniesta: ‘Tôi muốn chơi bóng đến 90 tuổi nhưng giờ sẽ làm HLV’

Iniesta có một sự nghiệp viên mãn

123b – Sau hơn 1.000 trận đấu trải dài trên 22 năm, tiền vệ thiên tài Andres Iniesta đã hạ màn sự nghiệp cầu thủ huy hoàng của mình. Nhưng sau khi treo giày, đừng nghĩ là San Andres (Thánh Andres) sẽ không tiếp tục làm phép với trái bóng nữa.

Lễ chia tay cảm xúc

“Đó giống như một câu chuyện bắt đầu trên sân đất ở Fuentealbilla”, Iniesta nói, và giờ đây, nó đã đi đến hồi kết. Tại khán phòng nơi đội bóng cũ Barcelona, một tấm bảng với dòng chữ “El juego continúa” (tạm dịch: Trận đấu vẫn tiếp diễn) được dựng lên. có rất nhiều tiếng vỗ tay, một vài giọt nước mắt và một yêu cầu được đưa ra một cách nhẹ nhàng, gần như xin lỗi, giống như mọi thứ Iniesta vẫn làm. Iniesta hỏi: “Gia đình tôi có thể xuống đây không?”. Và bức ảnh đó có thể quay lại không? Khi gia đình Iniesta đi xuống cầu thang, trên màn hình, Iniesta lại xuất hiện, như cách anh đã từng. Một cậu bé nhỏ nhắn, khoảng bốn tuổi, mặc áo đỏ và quần xanh, chân đặt lên bóng.

Đối với cậu bé đó, Iniesta nói, một đêm ở Bỉ đã là đủ, nhưng đã có thêm 1.015 đêm nữa, trải dài trên 22 năm. Đó là những đêm đẹp nhất trong cuộc đời anh và cuộc đời của nhiều người khác nữa, đó là điều đã mang lại ý nghĩa cho họ, mang lại ý nghĩa cho tất cả mọi thứ. Iniesta mới 18 tuổi khi chơi trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên, thắng 1-0 tại Jan Breydel ở Brugge vào cuối tháng 10/2002. Và anh đã 40 tuổi lúc chơi trận đấu cuối cùng, thua 2-3 tại SVĐ Khalid Bin Mohammed ở Sharjah vào tháng 6/2024.

Iniesta đã rút lui khỏi giới tinh hoa và tất cả những gì đi kèm với nó – áp lực và vinh quang, 6 năm trước vì muốn ra đi đúng lúc, để người đời luôn nhớ đến anh vẹn nguyên. Trận đấu cuối cùng trong màu áo Barca là trận chung kết Cúp Nhà Vua năm 2018 đã là một cách hoàn hảo để rời khỏi sân khấu lớn nhất. Nhưng hình ảnh khiến các cule rơi nước mắt là những bước đi cuối cùng của Iniesta bằng chân trần tại Camp Nou với ánh đèn tắt và khán đài trống rỗng, là một lời tạm biệt riêng tư đầy xúc cảm.

“Tôi đã muốn nghỉ hưu ở đó nhưng tại Barcelona, bạn cần phải cống hiến 300% và điều đó là không thể”, Iniesta nói. Thay vào đó, Iniesta đến Kobe, Nhật Bản và UAE. Bây giờ “Tôi không bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ thấy ngày này”, Iniesta nói bằng sự rụt rè của một người ít khi tâm sự. Giọng nói của anh đầy vết nứt, bởi đã đến lúc buông tay. 

Những ký ức tuyệt vời

Đêm đầu tiên họ để Iniesta ở Barcelona, gia đình lái xe đến đó từ Fuentealbilla trên chiếc Ford Orion màu xanh cũ, Iniesta không thể ngừng khóc. José Bermúdez, thủ môn đội U17, đã dẫn cậu em đi quanh La Masia, các sân tập và nơi ở của đội trẻ bên cạnh Camp Nou, nơi sẽ là ngôi nhà của anh. Tại khách sạn Rallye, cách đó chưa đầy 50 mét, bố mẹ của Iniesta cũng không cảm thấy tốt hơn. Đêm đó, bố của Iniesta trằn trọc, thức dậy với quyết tâm đi đón và đưa con trở về nhà. Nhưng mẹ của Iniesta, bà Mari, đã ngăn chồng mình lại, khẳng định đứa con bé bỏng nên được trao cơ hội.

Một ngày nọ, Iniesta đã được trao cơ hội. “Carlos Naval gọi tới La Masia và hỏi về tôi”, Iniesta nhớ lại. “Tôi lúc đó mới 16 tuổi. Và [Lorenzo] Serra Ferrer muốn tôi tập luyện với đội một. Tôi run rẩy khắp người. Nhìn thấy Camp Nou từ La Masia mỗi ngày và có cơ hội được ở đó thật đáng kinh ngạc. Tôi nhớ Luis Enrique đang đợi. Tôi bước vào phòng thay đồ và tôi không biết phải mất bao lâu mới dám mở miệng. Luis Enrique đã kiến tạo bàn thắng đầu tiên của tôi, ông ấy sau đó là HLV của tôi, chúng tôi đã đạt được những thành tích lớn. Điều đó tượng trưng cho con đường của một cậu bé đã chơi trong tất cả các đội trẻ và lên đội một”.

Pep Guardiola cũng có mặt ở đó. Ông đã chứng kiến từng bước trưởng thành của Iniesta. “Hãy nhớ lấy ngày hôm đó, ngày bạn lần đầu tiên chơi cùng Andrés”, ông nói với các đồng đội. Trong những ngày đầu tiên của Guardiola với tư cách HLV tại Barcelona, khi họ bị đánh bại bởi đội bóng nhỏ Numancia và hòa Racing Santander, khi dường như mọi người đều nghĩ việc thuê ông (thay vì Jose Mourinho) là một sai lầm khủng khiếp, thì đã có một tiếng gõ cửa. Iniesta đã đến để nói với Pep một điều: hãy tin vào chính mình, mọi chuyện sẽ ổn. Cuối tuần đó, họ thắng 6-0 ở Gijon; đến cuối mùa giải, họ đã giành được cú ăn 3 –  trong số 35 danh hiệu mà Iniesta giành được.

Guardiola từng nói với Xavi: “Cậu sẽ khiến tôi nghỉ hưu. Còn đứa bé này sẽ khiến tất cả chúng ta nghỉ hưu”. Giờ đây, chính Iniesta đã nghỉ hưu, sau một phần tư thế kỷ. Giữa trận đấu đầu tiên và trận đấu cuối cùng, có 885 trận đấu cấp CLB, 131 trận cho ĐT Tây Ban Nha. Hai trận đấu nổi bật hơn bất kỳ trận nào khác, được xác định bởi hai bàn thắng, vốn không phải là thứ thường định nghĩa Iniesta: một ở Stamford Bridge và một ở Johannesburg.

Tại Nam Phi, Iniesta nói rằng mình nghe được sự im lặng và chờ đợi định luật Newton. Trọng lực sẽ đưa bóng đến với Iniesta, và sau đó anh ấy sẽ giúp Tây Ban Nha giành chức vô địch World Cup 2010. Không ai giỏi hơn để làm điều đó, không ai được vũ trụ ngưỡng mộ như vậy. Thiên hà này vẫn sẽ chọn anh ấy nếu có thể.

“Hãy tưởng tượng về cơ hội của một người từ Fuentealbilla để thành công”, Iniesta nói. Dân số của Fuentealbilla chỉ là 2.071 người. Sau khi ghi bàn thắng quan trọng nhất đời mình, Iniesta cởi áo ngoài, để lộ thông điệp tri ân Dani Jarque, hậu vệ của Espanyol vừa qua đời. Đó là mục tiêu của tất cả mọi người, Iniesta nói, và anh là của mọi người. Rất ít cầu thủ có cái tôi nhỏ như vậy, và càng ít hơn nếu có tài năng như vậy. Iniesta chân thành, một người bình thường. Anh cũng từng phải chịu đau khổ, một loại trầm cảm, “nạn nhân của một điều gì đó đã làm tôi sợ hãi”.

“Đã có nhiều khoảnh khắc nhưng điều tôi cảm thấy nhất là tình cảm và tình yêu từ mọi người”, anh nói. “Niềm tự hào mà tôi nói đến không phải vì những danh hiệu, mà là vì tôi đã thực hiện được ước mơ của mình và làm cho rất nhiều người hạnh phúc”.

Dự định tương lai

Không nghi ngờ gì, những người có mặt tại lễ chia tay của Iniesta muốn biết bước tiếp theo của anh sẽ là gì sau khi chính thức giải nghệ. Có thể cảm nhận được rằng thiên tài đến từ Fuentealbilla sẽ tiếp tục sự nghiệp của mình với vai trò HLV, nhưng họ phải đợi cho đến khi anh chính thức công bố. Iniesta dự định bắt đầu từ hệ thống trẻ và huấn luyện trong khi đang thi bằng HLV. Tại sự kiện này, Iniesta cũng gợi ý về hướng đi tương lai của mình

“Trận đấu vẫn tiếp diễn là một dạng chơi chữ”, Iniesta giải thích về cái tên của buổi lễ. “Bóng đá kết thúc ở giai đoạn này nhưng trận đấu vẫn tiếp tục … Tôi không thể xa bóng đá quá lâu, nó đã là cuộc sống của tôi và sẽ tiếp tục là như vậy. Chúng tôi đang làm việc trên các dự án khác nhau. Trong bước tiếp theo này, tôi có động lực đó để tiếp tục huấn luyện bên ngoài bóng đá nhưng theo cùng một cách. Tôi cần học hỏi, phạm sai lầm, tập luyện, trong dự án của các CLB mà chúng tôi có, các học viện … đó là một di sản mà tôi muốn tiếp tục duy trì. Và tôi đã bắt đầu khóa HLV”. 

“Những người hiểu tôi biết rằng tôi khá cứng đầu. Tôi hy vọng sẽ làm tốt công việc dù không chạy theo bóng, mà từ phía bên ngoài. Nhưng với rất nhiều khát khao. Nếu có một từ có thể tóm gọn giai đoạn này thì đó là ‘niềm tự hào’. “Tôi tự hào đã chiến đấu cho đến ngày cuối cùng với tư cách là một cầu thủ bóng đá. Phần còn lại là lịch sử: danh hiệu, thất bại, thời gian tồi tệ … nhưng niềm tự hào và việc không bao giờ bỏ cuộc là điều khiến tôi hạnh phúc. Tôi buồn vì tôi muốn thi đấu cho đến khi 90 tuổi, nhưng hạnh phúc vì đã thực hiện được ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá”. Sự kiện kết thúc với một bức ảnh gia đình cùng với giai điệu của “Viva la vida” của Coldplay.

“Hai ngày hạnh phúc nhất của tôi tại Barça là ngày tôi ra mắt ở Brugge và ngày tôi ra mắt tại Camp Nou trước Recreativo de Huelva. Và sau đó những gì cần diễn ra đã diễn ra”, Iniesta nhớ lại, trong khi tỏ ra thận trọng khi nói về khả năng huấn luyện Barcelona: “Tôi hy vọng rằng Hansi Flick có thể ở lại nhiều năm, đó là một HLV tuyệt vời. Tôi không nghi ngờ gì về công việc của ông ấy. Tôi thậm chí chưa đến lớp học đầu tiên nhưng ý định là giành chiến thắng mọi danh hiệu”. 

Exit mobile version
Chuyển đến thanh công cụ