Bên trong địa ngục bị quấy rối tình dục của Fabio Quagliarella

123b – Năm 2009, khi cầu thủ gốc Napoli, Fabio Quagliarella ký hợp đồng 5 năm để thi đấu cho đội bóng quê hương, có vẻ như cuộc sống của anh đã viên mãn. Nhưng chỉ sau một mùa giải, Quagliarella đã bị đuổi khỏi Napoli. Các cổ động viên cuồng nhiệt trút hết căm giận lên Quagliarella, nhưng họ đâu có biết sự thật nghiệt ngã đằng sau!

Thi đấu cho Napoli không phải quãng thời gian đáng nhớ của Quagliarella

Ước mơ thành sự thật

Quagliarella sinh năm 1983 tại Castellammare di Stabia, một thị trấn ven biển ở Vịnh Napoli. Giống như hầu hết các cậu bé trong khu vực, anh mơ ước được thi đấu cho Napoli khi lớn lên.

“Đây là cách mà tôi luôn tưởng tượng”, Quagliarella nói. “Tôi sẽ vào sân từ ghế dự bị. Tôi cảm nhận được sự háo hức của khán giả khi tôi bước ra sân. Thời gian không còn nhiều; đó là một trận đấu quan trọng. Và rồi tôi sẽ ghi một bàn thắng – một bàn thắng quyết định”, anh tiếp tục, nhịp điệu tăng dần. “Đó sẽ là một trong những bàn thắng mà – ở thời điểm đó – chỉ có Diego Maradona mới ghi được. Một bàn thắng kỳ lạ, thứ gì đó khiến mọi người phát cuồng. Chắc chắn đó sẽ là một cú sút từ xa – một cú đá uy lực trong giây cuối cùng của một trận đấu quan trọng”.

Những mộng tưởng thời thơ ấu của anh đã biến thành tài năng thực sự. Đến khi Quagliarella 26 tuổi, anh đã là tiền đạo của Udinese và chơi 4 mùa giải tại Serie A.

Ngay cả khi đang ở đỉnh cao của sự nổi tiếng, bạn sẽ khó mà biết được sự giàu có và vị thế của Quagliarella trên sân cỏ khi thấy anh trở về nhà. Quagliarella vẫn sống ở nhà cha mẹ và ngủ trong phòng ngủ thời thơ ấu của mình. Những kỳ nghỉ của anh luôn giản dị, không phô trương, dành thời gian với gia đình và bạn bè thời thơ ấu.

Giulio De Riso là một trong những người bạn đó. De Riso sở hữu một cửa hàng Vodafone trên phố chính ở Castellammare di Stabia, cách Napoli 18 dặm. Cửa hàng là nơi tụ tập của người dân địa phương, nơi họ có thể mua thẻ SIM hoặc cập nhật những tin tức mới nhất về người bạn thân nhất của De Riso – Quagliarella.

Vào năm 2006, như thường lệ, Quagliarella đã trở về nhà trong kỳ nghỉ Giáng sinh, và anh đã gặp De Riso. Quagliarella đã nói một cách thoải mái rằng gần đây có ai đó đã hack vào tài khoản messenger trên máy tính cá nhân của anh.

De Riso nói rằng anh vừa gặp một người có thể giúp Quagliarella. Vài tháng trước, De Riso cho biết, anh đã nhận được một vài bức thư tại văn phòng từ một người nào đó cáo buộc anh làm việc với Camorra (mafia). Một người bạn sở hữu cửa hàng đối diện đã giới thiệu De Riso với anh rể của mình, Raffaele Piccolo, người làm việc với cảnh sát bưu điện ở Napoli. Phòng của Piccolo chuyên về gian lận bưu chính và tội phạm mạng. Ông đã đưa De Riso đến trụ sở cảnh sát Napoli và nộp một báo cáo cùng với anh. De Riso rất biết ơn, và hai người đã trở nên thân thiết, trao đổi số điện thoại và hứa sẽ giữ liên lạc.

Piccolo lại một lần nữa giúp đỡ De Riso gần đây, khi De Riso bắt đầu nhận được những tin nhắn văn bản nặc danh trên điện thoại di động của mình, buộc tội anh về cùng một vấn đề. Lần này, Piccolo đã gặp De Riso tại cửa hàng của anh để viết đơn khiếu nại, và đảm bảo với anh rằng báo cáo sẽ được nộp cùng với báo cáo khác khi Piccolo trở lại đồn cảnh sát. Piccolo đã tự tay xóa và khôi phục điện thoại của De Riso, cách mà chỉ một chuyên gia tội phạm mạng mới có thể làm. Cảnh sát viên này giờ thường xuyên ghé qua cửa hàng để trò chuyện – thỉnh thoảng cùng ăn một bữa – để theo dõi tình hình.

“Vì vậy, khi Fabio nói với tôi về vấn đề, tôi đã nói, ‘Tôi có người có thể giải quyết vấn đề của anh!'” De Riso nói. “Và ngay lúc đó, tôi đã giới thiệu Raffaele cho Fabio, ngay tại cửa hàng”.

Piccolo rất vui lòng giúp đỡ người hùng địa phương. Như đã làm với De Riso lần đầu tiên, Piccolo đã sửa máy tính của Quagliarella và đưa anh đến Napoli để nộp đơn khiếu nại chính thức. “Sau khi anh ấy giúp tôi giải quyết vấn đề máy tính, chúng tôi đã trở thành bạn bè”, Quagliarella nói. Hai người đã trao đổi số điện thoại, và Quagliarella đã tặng Piccolo một số đồ lưu niệm có chữ ký để thể hiện lòng biết ơn.

Quagliarella ra mắt người hâm mộ Napoli

Hai năm rưỡi sau, vào tháng 7 năm 2009, Quagliarella đã ký hợp đồng 5 năm trị giá 18 triệu euro với CLB quê hương, SSC Napoli. Toàn bộ thị trấn – kể cả những cammorristi nổi tiếng (mafia Napoli) – đều vô cùng mãn nguyện.

“Chúng tôi rất hạnh phúc”, một thành viên của nhóm cammorristi địa phương cho biết. “Chúng tôi cảm thấy rất nhiều cảm xúc vì anh ấy là con của thành phố này, là con của mảnh đất này”.

“Đó là điều tuyệt vời nhất”, De Riso đồng tình. “Mọi người đã mơ về điều này trong hai năm trước khi anh ấy đến đây. [Fabio] trông như một đứa trẻ: ‘Tôi sẽ trở lại!’ Anh ấy rất, rất hạnh phúc”.

“Tôi biết tầm quan trọng của điều này đối với thành phố của tôi”, Quagliarella thừa nhận. “Cổ động viên Napoli nhìn thấy chính mình trong tôi. Tôi biết tôi không đơn độc khi bước vào sân, mà tôi ở đó cùng với cả một thành phố. Đó là giấc mơ của nhiều cổ động viên, mà tôi đang hiện thực hóa”.

Nhiều cổ động viên, Quagliarella sớm nhận ra… ngoại trừ một người.

Những rắc rối ập đến

Quagliarella mới 7 tuổi khi huyền thoại bóng đá Diego Maradona đưa Napoli đến chức vô địch vào năm 1990. Maradona là cầu thủ duy nhất mà người hâm mộ Napoli đã viết một bài hát cá nhân để tôn vinh… cho đến khi Quagliarella xuất hiện.

Truyền thông cũng đã góp phần vào những lời tán dương, gọi Quagliarella là “Masaniello”, người lãnh đạo của Napoli trong cuộc cách mạng dân gian thế kỷ 17.

Quagliarella chia sẻ mọi thành công với người hâm mộ: Mỗi khi anh ghi bàn, anh sẽ áp áo Napoli lên môi và hôn nó.

“Đó là đội bóng của thành phố tôi”, anh nói. “Tôi đã biến giấc mơ thành hiện thực, và mỗi bàn thắng tôi ghi được càng làm cho giấc mơ đó trở nên thật hơn. Nó như thể một người hâm mộ đã từ Curva xuống ghi bàn cho đội bóng của mình. Đó là cảm giác tuyệt vời nhất”.

Nhưng ngoài sân cỏ, Quagliarella bắt đầu cảm thấy không thoải mái. Trong hai năm trước khi đến Napoli, khi anh chơi cho Sampdoria và Udinese, Quagliarella thỉnh thoảng nhận được những tin nhắn ẩn danh trên điện thoại di động, buộc tội anh là một người nghiện ma túy, hoặc có liên quan đến các thành viên của cammorristi. Anh đã phớt lờ chúng, cùng với những bức thư thỉnh thoảng xuất hiện trong đống thư fan gửi đến CLB, đưa ra những cáo buộc tương tự. Anh nghĩ đó chỉ là một fan cuồng. Nhưng khi ký hợp đồng với Napoli, tần suất những tin nhắn đó gia tăng, cùng với những tin nhắn lạ mới. Người bạn thân nhất của anh, De Riso, cũng bị nhắm đến.

“Chúng tôi bắt đầu nhận được những tin nhắn mã hóa, chỉ là một chuỗi các chữ cái và số: ABC 37 12. ABCD 37 27 12. Chúng trông giống như mật mã”, De Riso nhớ lại. “[Piccolo] nói với chúng tôi rằng chúng có thể là virus sẽ lây nhiễm vào điện thoại và có thể đánh cắp tất cả dữ liệu của bạn. Vì vậy, ông nói: ‘Đưa tôi điện thoại. Tôi sẽ làm sạch chúng'”.

Quagliarella và bạn thân De Riso

Cả ba gặp nhau tại cửa hàng của De Riso một lần nữa. Piccolo đã viết một báo cáo mới và hứa sẽ tự tay nộp lại tại trụ sở. Không cần sự có mặt của Quagliarella để thu hút sự chú ý, là logic được sử dụng vào thời điểm đó, theo lời De Riso.

Để bày tỏ lòng biết ơn, Quagliarella đã tặng Piccolo vé trận đấu và đôi khi là áo đấu có chữ ký – mỗi khi Piccolo yêu cầu.

“Tôi vẫn ký tặng cho người hâm mộ, vì vậy đối với tôi, việc làm điều đó cho Raffaele không phải là vấn đề, vì anh ấy đã giúp tôi”, Quagliarella nói.

Quagliarella đã đổi số điện thoại di động của mình, và những tin nhắn văn bản ẩn danh đã ngừng lại. Nhưng kẻ theo dõi đã tìm ra một cách mới, khủng khiếp hơn để nhắm vào người hùng địa phương.

Mọi người trong cộng đồng đều biết nơi Quagliarella lớn lên và hiện đang sống. Những bức thư – đôi khi một tuần một lần, đôi khi hai lần – bắt đầu đến qua bưu điện vào hộp thư của gia đình, mà mẹ của Quagliarella sẽ lấy, mở ra và đọc.

“Các bức thư chứa những bức ảnh của những cô gái vị thành niên khỏa thân, với cáo buộc rằng tôi là một kẻ ấu dâm vì đã ngủ với những cô gái này”, Quagliarella nhớ lại. “Đó là những bức ảnh rõ ràng được tải xuống từ các trang web trực tuyến. Đó là điều tồi tệ nhất đối với tôi. Có thể điều đó còn tồi tệ hơn đối với mẹ tôi. cha mẹ tôi đã phải đối mặt với điều này nhiều hơn tôi”.

Đỉnh điểm của sức chịu đựng

Không lâu sau đó, cha mẹ của Quagliarella quyết định chịu đựng những cú sốc từ kẻ quấy rối một cách im lặng, để bảo vệ con trai của mình. “Nhiều điều họ đã giấu kín với tôi”, anh tiết lộ, “để tôi không lo lắng quá, vì tôi phải chơi bóng. Khi tôi hỏi họ, họ sẽ nói rằng họ không nhận được gì cả. Sự thật là họ liên tục nhận những bức thư này. Tổng cộng, chúng tôi có một cái hộp với hàng trăm bức thư ở nhà”.

Piccolo đã đưa ra cho Quagliarella, cha mẹ anh và De Riso một lời khuyên nghiêm túc: Đừng nói với ai về những gì đang xảy ra. Piccolo sẽ tự mình đảm nhận vụ việc, nhưng bất kỳ thông tin rò rỉ nào cũng có thể cản trở cuộc điều tra. Piccolo sẽ tiếp tục viết các đơn tố cáo hình sự trong văn phòng của De Riso, sau đó nộp chúng tại sở cảnh sát. Nhưng Piccolo cần thêm bằng chứng. Piccolo có những chỉ dẫn đặc biệt cho mẹ của Quagliarella, Susanna.

“Khi chúng tôi nhận được những bức thư ở nhà cha mẹ tôi, Raffaele sẽ bảo chúng tôi không được chạm vào chúng bằng tay”, Quagliarella nói. “Mẹ tôi sẽ đi xuống, đeo găng tay nhựa và dùng nhíp để nhặt những bức thư lên. Không chạm vào chúng bằng tay, chúng tôi sẽ mang những bức thư đến cho Raffaele, người sau đó sẽ cho chúng vào một túi nhựa kín. Nó giống như một tập của CSI. … cha tôi sẽ về nhà và hỏi mẹ tôi: ‘Có phải mẹ đã chạm vào chúng không?’ và mẹ tôi sẽ nói ‘Không!’ Đôi khi có sự xung đột trong gia đình chúng tôi; nó giống như một cuộc chiến”.

Các cáo buộc ngày càng mở rộng và trở nên bệnh hoạn. Fabio đã dàn xếp các trận đấu. Fabio tham gia vào các buổi tiệc khiêu dâm. Một lần, Quagliarella nói, một bức thư đã được gửi đến cha anh, Vittorio, trong đó có một bản sao của một chiếc quan tài với hình của Quagliarella trên đó. Nội dung kèm theo: Con trai của Vittorio sẽ bị giết.

Kẻ theo dõi cũng bắt đầu nhắn tin cho Vittorio trên điện thoại di động cá nhân của ông, Quagliarella nói, củng cố niềm tin của anh rằng các liên lạc cá nhân của anh đã bị hack trước đó.

“Chúng tôi thường nhận được một bức thư hoặc một tin nhắn điện thoại”, Quagliarella nhớ lại. “Khi chúng tôi rời khỏi nhà, gia đình tôi và tôi cảm thấy lo lắng. Ngay khi chúng tôi rời khỏi nhà, [nếu kẻ theo dõi nhìn thấy chúng tôi ở thành phố] họ sẽ đến một bốt điện thoại công cộng và gửi tin nhắn ẩn danh cho cha tôi, nói với ông rằng họ biết tôi đang ra ngoài và rằng mạng sống của tôi đang gặp nguy hiểm”.

“Nó thường là một lời đe dọa giết người: ‘Tôi biết con trai của ông đang ở Napoli tối nay. Chúng tôi sẽ bắn vào chân nó. Chúng tôi sẽ đánh nó đến chết'”.

Ngay cả khi cha mẹ anh ở nhà, khi Quagliarella ra ngoài với bạn bè, Vittorio vẫn nhận được những lời đe dọa qua tin nhắn. “Cha tôi sau đó sẽ gọi cho bạn bè tôi để đảm bảo rằng tôi an toàn”, Quagliarella nhớ lại.

Trong khi đó, Piccolo vẫn theo dõi tình hình. Thỉnh thoảng anh ghé qua cửa hàng của De Riso để cập nhật thông tin và viết báo cáo. De Riso cho biết trong khi anh tiếp tục nhận những bức thư và tin nhắn nặc danh, anh không cảm thấy có thể đổi số điện thoại của mình vì quá nhiều khách hàng kinh doanh đã có số đó và đã sử dụng nó trong nhiều năm.

Quagliarella tự tin vào đánh giá của Piccolo, dựa trên nhiều năm kinh nghiệm của anh, rằng kẻ theo dõi có khả năng là một thành viên trong nhóm bạn bè của họ.

“Đôi khi trong những bức thư chúng tôi nhận được, có đề cập đến những thông tin cá nhân, điều gì đó thực sự đã xảy ra, vì vậy chúng tôi bắt đầu nghi ngờ mọi người xung quanh – những người bạn trong vòng bạn bè gần gũi, những người đến cửa hàng”, Quagliarella nói. “Mọi thứ chắc chắn ngày càng khó khăn hơn. Tôi sẽ kết thúc buổi tập và nghi ngờ mọi người xung quanh tôi”.

Quagliarella phải sống rất khổ sở

Piccolo thuyết phục họ rằng việc giữ bí mật cho cuộc điều tra là rất quan trọng. Không ai có thể bị loại trừ – kể cả các đồng đội. Piccolo nói với nhóm rằng họ phải hành động như bình thường với mọi người – “hành động bình thường” – để kẻ theo dõi không thay đổi thói quen trước khi Piccolo có thể bắt chúng với bằng chứng tội phạm rõ ràng.

Việc vô tội không phải là liều thuốc thần mà Quagliarella hy vọng.

“Thật đau đớn”, Quagliarella nói, “bởi vì [một số bức thư nói rằng] có những người trên internet tin vào những cáo buộc về tôi. Tôi luôn lo lắng về những gì mọi người sẽ nói về tôi. Mặt khác, tôi biết mình vô tội, vì tôi chưa bao giờ làm bất kỳ điều gì như chúng nói. Tôi cảm thấy bình yên vì điều đó và nghĩ ‘có giỏi thì hãy lấy ra bằng chứng’. [Nhưng] các bức thư muốn khiến tôi tin rằng mọi người biết những điều về tôi – ví dụ, rằng tôi đang lạm dụng ma túy. Những bức thư sẽ bao gồm các bản in từ các trang web giả mạo… nơi mọi người sẽ nói về Fabio”.

“Đôi khi [tôi đã] nhận được những bức thư với một trang chụp màn hình eMule, hiển thị hình ảnh của các tệp có tiêu đề, ‘Video của Fabio Quagliarella với các cô bé'”, Quagliarella tiếp tục. “Các tệp này được cho là liên kết với một video [của tôi tham gia vào hoạt động này]. Vào lúc đó, bạn bắt đầu lo lắng rằng trên eMule, thực sự có một tệp với tiêu đề như vậy, ngay cả khi bạn vô tội”.

“Tôi đã cố gắng tìm kiếm những trang web này trên mạng”, anh nói, “nhưng tôi không bao giờ tìm thấy điều gì”.

Theo Quagliarella, ngay cả Piccolo cũng gặp khó khăn trong việc theo kịp tất cả. “Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy đã xử lý việc xóa [các trang web], nhưng đã quá muộn vì những tin đồn đã bắt đầu lan truyền trên mạng”.

Quagliarella rất biết ơn Piccolo vì sự tận tâm và kín đáo. Với tất cả các tội phạm mà lực lượng thực thi pháp luật Napoli phải đối mặt, Quagliarella cảm thấy may mắn khi có một liên kết trực tiếp với sở cảnh sát bưu điện. Khi Piccolo yêu cầu vé xem trận đấu, áo đấu có chữ ký hoặc quyền truy cập đặc biệt vào sân tập trong các buổi tập, Quagliarella vui vẻ đáp ứng.

Tuy nhiên, không thể tránh khỏi, phong độ của Quagliarella trên sân bắt đầu sa sút.

“Đầu óc tôi đang ở nơi khác”, anh thừa nhận. “Tôi không tập trung vào những gì mình đang làm. Tôi luôn lo lắng về việc mình đang gặp nguy hiểm. Tôi sợ hãi. Tôi hiếm khi ra ngoài, và khi ra ngoài, tôi luôn nhìn quanh để xem có ai đang theo dõi mình không. Tôi đã tập luyện, nhưng không làm điều đó với sự bình tĩnh đúng mực. Đây không chỉ là vấn đề của một hoặc hai ngày, mà kéo dài trong nhiều tháng. Nó tiêu tốn sức lực của bạn. Nó làm bạn kiệt sức”.

Công lý được thực thi

Nhưng có ai ngờ, kẻ đứng đằng sau tất cả lại là… Piccolo. Nhờ có sự cảnh giác từ cha của Quagliarella cũng như sự vào cuộc một cách tích cực và khẩn trương của cảnh sát Italia, chân dung thủ phạm bôi nhọ danh dự rồi ép buộc tống tiền Quagliarella đã dần dần được làm sáng tỏ. Lệnh bắt giữ khẩn cấp Piccolo đã được cảnh sát Italia tiến hành ngay tại nhà riêng của gã ra ở vùng Castellammare di Stabia.

Chân dung Piccolo

Trước những chứng cớ xác đáng đưa ra, Piccolo đã thừa nhận là tác giả màn viết thư nặc danh rồi mạo danh là cảnh sát để khủng cha tinh thần tiền đạo kỳ cựu người Italia với . Theo đề nghị từ cơ quan công tố, Piccolo bị đưa ra xét xử với một loạt tội danh như bôi nhọ danh dự, uy tín của người khác, đe dọa tống tiền, vu khống, giả mạo cảnh sát…

“Hành vi của Piccolo rõ ràng có chủ ý và được tính toán một cách kỹ lưỡng”, luật sư của Quagliarella khẳng định, “Bất kể thế nào, Piccolo đáng phải bị trừng phạt vì đã đẩy gia đình Quagliarella sống trong cảnh hoảng loạn cùng nỗi oan ức đeo đẳng trong một thời gian dài vì bị nghi ngờ dính líu tới hoạt động làm ăn phi pháp của mafia”.  Ngoài việc bị phạt 4 năm rưỡi tù giam, Piccolo còn bị tòa án thành phố Napoli cấm tới tất cả các sân bóng tại Italia vĩnh viễn suốt cả phần đời còn lại.
 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *